Tình tôi lận đận lao đao
Mấy khi mới viết được thêm vài lời.
Lời nào oán trách hào hoa?
Lời nào cho kẻ bạc tình ra đi?
Tôi đã trót yêu người từ dạo
Mới gặp nhau nơi gốc cây tràm.
Nàng nhặt lá_tôi càng say đắm
Bời vì nàng quá nổi ngây ngô.
Tôi đã trót yêu người từ dạo
Mới gặp nàng nơi cửa lớp_giờ chơi
Nàng trao tôi nụ cười thân thiện
Đôi má hồng. Ôi đẹp biết bao!
Tao đấ trót yêu người từ thuở
Lúc nàng buồn, nàng khóc cùng tôi.
Tôi vụn trộm nhìn nàng khi ấy
Trông nàng buồn đau buốt tim trai.
Tôi đã trót yêu người từ lúc
Trăng rằm soi sáng cả mảnh sân.
Nơi cuối vườn có đôi chim nhỏ
Thỏ thẻ cùng nhau_hạnh phúc sầu.
Từ dạo đó tôi không còn gặp nữa
Lá tràm rơi không ai thèm nhặt.
Nụ cười hồng cũng chẳng ai trao.
Ánh trăng tàn sau nơi gác trọ.
Sống thị thành cuốn trôi tất cả
Em quên đi nơi chốn quê nghèo
Chàng lãng tử thẩn thờ trông mong.
Nhìn trăng cuối xóm_hạnh phuc buồn.
thisidatinh247